"Nếu ở Mỹ năm rồi thì buồn lắm"
Vị GS tên tuổi của ĐH Yale (Mỹ) cho rằng, với cá nhân anh, 2020 dù sao cũng vẫn là một năm may mắn khi anh đã được sống ở một nơi mà dịch Covid đã được kiểm soát tốt nhất có thể.
"Được sống và làm việc tại Việt Nam trong suốt gần một năm qua quả là vui và làm việc năng suất, hiệu quả hơn rất nhiều, chứ ở Mỹ như năm rồi thì buồn lắm, mọi người ở nhà hết, không có cửa hàng cửa hiệu nào mở cửa, chỉ có thể làm việc, mua bán online…".
Mặt khác, dù suốt 25 năm nay, không năm nào là GS Vũ Hà Văn không gặp bố mẹ, lại cũng kết nối liên lạc thường xuyên qua Facebook, điện thoại…, nhưng con trai nhà thơ Vũ Quần Phương cho rằng, việc được gần song thân trong bối cảnh này, được ăn cơm cùng nhau, giờ lại còn được ăn Tết nữa, khi các cụ đã già yếu và mấy năm gần đây không thể sang Mỹ gặp con cháu được nữa, thì quả thật là một hạnh phúc…
Rời Việt Nam năm 17 tuổi, 26 năm sống tại Mỹ, nhưng GS Vũ Hà Văn vẫn lưu giữ trong mình những ký ức thật đẹp về ngày Tết ở quê nhà.
“Ấn tượng Tết ngày đó là sự háo hức từ trước Tết, gói và luộc bánh chưng. Pháo và mừng tuổi. Ai cũng ăn mặc đẹp hơn ngày thường rất nhiều. Vui lắm...”.
![]() |
GS Vũ Hà Văn |
Còn nếu ở Mỹ thì vào những dịp này, GS Vũ Hà Văn sẽ cùng gia đình nhỏ của mình đón Tết cổ truyền theo một cách khác: "Ở Mỹ thì chúng tôi cũng cố tổ chức một buổi họp mặt đầm ấm, có bánh chưng, măng miến, nem, các món cổ truyền, để gặp gỡ bạn bè, và các em sinh viên từ Việt Nam đang học trong vùng. Chương trình vui và nhiều thành tựu nhất là chụp ảnh áo dài cho các bà các cô, mà nhờ đó tay nghề của tôi đã lên rất cao. Tuyệt đẹp! Số lượng ảnh này, nếu in ra, có thể phủ hết diện tích một sân vận động loại nhỡ…”.
Được gần bố mẹ, gặp gỡ cộng sự, chứng kiến những dự án lớn dần thành hình ở Viện Big Data - đến nay đã mở rộng quy mô hoạt động đáng kể sau hơn 2 năm thành lập, được tận hưởng những niềm vui thường nhật không dễ gì có được…, nhưng đổi lại, là gần một năm GS Vũ Hà Văn phải sống xa gia đình nhỏ.
"Tôi sống trong ngôi nhà ở Mỹ cũng đã 10 năm, một ngôi nhà ở trong rừng, hết sức bình yên, có những góc rất thân quen với cả gia đình. Vợ chồng tôi hay ngồi nghe bé con đánh đàn (gọi là bé con vì nó là út, và thỉnh thoảng vẫn làm nũng, nhưng nó cao… 1m 90 và có thể bế bố mẹ bằng một tay rồi). Vừa rồi, trẻ con nghỉ học nhiều ở nhà cũng hay nói chuyện với bố. Nhớ chúng nó. Cũng may nhờ có internet mà có thể nói chuyện và nhìn thấy nhau bất kỳ lúc nào…”.
![]() |
GS Vũ Hà Văn và hai cậu con trai |
Tự nhận mình là mẫu người đơn giản, con trai của nhà thơ từng "đa tình" tới độ "đứng một ngày đất lạ thành quen/ đứng một đời đất quen thành lạ" và có thể "cháy thành tro vì một màu áo đỏ" thậm chí còn thú nhận rằng, ngay cả thời yêu đương sôi nổi nhất, anh cũng chịu, không thể "nấu cháo điện thoại" với ngay cả người phụ nữ mình yêu.
"Như thế, có thể bị cho là... "lỗi gene" không?".
"Chắc chắn là thế rồi. Chuyện sao chép gene từ bố mẹ sang con bao giờ cũng có những đoạn bị mất hay bị lỗi. Ở trường hợp tôi có lẽ là đoạn gene liên quan đến kỹ năng gọi điện thoại, và rất có thể là tương đối nhiều đoạn khác nữa...”.
"Nhắm mắt chính là lúc mở to mắt nhất"
Năm 2020, không lâu sau khi chuyển hướng quan tâm từ toán tổ hợp (với vô số thành tựu) sang toán thống kê, GS Vũ Hà Văn đã được Hiệp hội Toán thống kê thế giới bình chọn là Hội viên danh dự.
“Thật ra, các hướng nghiên cứu của tôi từ trước đến nay, trong bất kỳ ngành toán nào đều ít nhiều liên quan đến xác suất, và cách suy nghĩ của tôi cũng thường nhìn vấn đề, cả trong khoa học và cuộc sống hàng ngày dưới con mắt xác suất thống kê. Điều này thật ra cũng rất tự nhiên, vì một trong nhưng mục đích chính của toán học là viết ra một cách tường minh các quy luật của tự nhiên, mà các quy luật này ít nhiều đều có sự ảnh hưởng của tính ngẫu nhiên.
Ngay cả việc nhìn sự việc hàng ngày dưới con mắt thống kê, cũng không phải điều gì cao siêu, mà thật ra là cần thiết với tất cả mọi người. Chẳng hạn gần đây tôi hay nghe nói "vaccine này chưa tốt đâu, vẫn có người tiêm xong vẫn mắc bệnh". Nếu nhìn đúng vấn đề, thì cái ta cần quan tâm là tỷ lệ người mắc sau khi tiêm như vậy, bởi thực tế không vaccine nào, hay bất kỳ loại thuốc nào, có tác dụng 100/100 cả. Nếu tỷ lệ này đủ nhỏ, thì đó đã là một tin rất tốt lành rồi".
![]() |
Hai bố con nhà thơ Vũ Quần Phương - Vũ Hà Văn |
Có một gia đình yên ổn, một sự nghiệp vững chãi, sự trọng thị nhận được trên nhiều mặt… - Nhà toán học thành danh nghĩ gì về những thứ mình có được vào những năm tháng mà nhiều giá trị sống bỗng được nhận chân lại, kể từ khi con virus tai quái xuất hiện và làm đảo tung mọi thứ? Về “cái giản đơn sâu sắc như đời” như trong câu thơ bố anh từng viết?
"Cuộc sống thì thật nhiều ngõ ngách, nhiều thứ cần phải làm chủ, phải tìm hiểu, phải nghiên cứu, thúc đẩy. Chúng ta đều mong mỏi muốn tiến lên, muốn có thành tựu, rạng danh, giàu có... Và biết bao công sức đã đổ vào công cuộc đó. Đến một ngày, ta sẽ hỏi, điều gì thực sự là đáng kể, điều gì đã làm ta thực sự hài lòng, và như thế nào là hạnh phúc. Những điều tưởng chừng như cơ bản nhất này, hoá ra ta chưa bao giờ hiểu cả…".
Nhà toán học thật ra không thuộc nhiều thơ của bố mình. Nhưng bài “Nói với em” thì anh nhớ, nhiều người nhớ: “Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió/ Sẽ được nghe thấy tiếng chim hay/ Tiếng lích chích chim sâu trong lá/ Con chìa vôi vừa hót vừa bay…”.
Vậy, “nếu nhắm mắt” lúc này, khi mà Covid - như ai đó đã nói, một mặt cũng chính là chiếc phanh giúp chúng ta đứng lại, giữa những guồng quay thường vẫn kéo ta đi, để nhìn sâu hơn vào những gì ta còn, ta có?
- Nếu nhắm mắt (thật ra chính là lúc mở to mắt nhất), cái người ta muốn cảm nhận nhất lúc này, tôi nghĩ chính là bản thân họ, nội tâm của họ, hơi thở… - những điều mà bình thường, ta rất dễ lơ đãng hoặc tặc lưỡi bỏ qua.
Nửa thế kỷ tuổi đời, liệu đã là lúc anh tìm thấy nhiều đồng cảm trong những vần thơ này của bố: "Anh còn gì cho em/ Những tháng ngày gẫy nát/ Tuổi thanh xuân qua rồi/ Dăm câu thơ nhòa nhạt/... Cánh đồng sau vụ gặt/ Phiên chợ khi vãn người/ Ngọn đèn vừa cạn bấc/ Bãi biển ngày nước lui..."?. Chính xác là anh "còn gì", giờ này?
- Cũng sau nửa thế kỷ, tôi mới bắt đầu thấy được, chẳng phải giờ này ta "còn gì", mà tất cả những gì ta có, ở trong khoảnh khắc này.
Đã bao giờ anh thấy chán bản thân mình?
- Tôi thì chưa phải là người biết yêu bản thân, vì thường thì người yêu bản thân, họ sẽ không tự gán cho mình nhiều việc đến thế, đôi khi còn là quá sức. Nhưng chán bản thân thì chưa bao giờ, có chăng là có lúc nghĩ, có những việc mình có thể làm tốt hơn, có thể sống khác... Nhưng kể mà, nếu được cho trở lại tuổi đôi mươi, nếu được cho làm lại, chắc là đa phần chọn lựa của tôi, vẫn thế.
Tôi không muốn sống nhiều với quá khứ. Cái gì xảy ra thì nó đã xảy ra rồi, không ai thay đổi được. Một việc xảy ra, thường cũng không biết nó có thực sự đáng tiếc hay không, cái này phụ thuộc theo từng góc độ nhìn và giai đoạn cuộc đời mà thôi. Nên tôi không có cái "giá như" đáng tiếc nhất nào cả, và cũng không muốn có...
Thiên An(thực hiện)
GS Dương Quang Trung – người vừa được Viện Hàn lâm Kỹ thuật Hoàng gia Anh bổ nhiệm là Giám đốc Nghiên cứu dành cho VietNamNetmột cuộc trò chuyện, về khoa học và những điều… ngoài khoa học.
" alt=""/>GS Vũ Hà Văn: “Yêu thì chưa, chán thì không'Nhận được thông tin, chị Hồ Mai Loan (32 tuổi, Hà Đông, Hà Nội) vừa mừng, vừa lo.
“Từ đêm 30/1, khi đọc được tin ca dương tính xuất hiện trong trường học, cả nhà thấp thỏm không yên. Hai vợ chồng tôi bàn nhau nếu có thêm ca nhiễm mới sẽ xin cho con nghỉ học ở nhà để đảm bảo an toàn. Tới nay thì thành phố đã quyết định cho toàn bộ học sinh được nghỉ”.
Mặc dù yên tâm hơn, nhưng cả hai vợ chồng chị Loan lại phải tức tốc gọi điện nhờ “cứu trợ” từ bà nội, do cô giúp việc đã xin nghỉ về quê ăn Tết từ 3 hôm trước.
“Không có người giúp, cả hai vợ chồng rất khó bố trí việc chăm con. Nhưng dịch bệnh phức tạp, bà nội cũng khó di chuyển từ quê lên Hà Nội. Vì thế, tôi đang tính xin nghỉ làm từ tuần tới để ở nhà trông con, vừa có thời gian chuẩn bị lễ Tết. Đây có lẽ là phương án khả thi nhất”, bà mẹ làm trong lĩnh vực tổ chức sự kiện nói.
Chị Loan cho biết thêm, ở khu chung cư nơi chị đang sinh sống, nhiều phụ huynh cũng đang “náo loạn” vì không biết nên gửi con ở đâu khi vẫn phải đi làm gần 10 ngày nữa mới được nghỉ Tết.
Trẻ cắm trại tại nhà để thay đổi không khí trong những ngày nghỉ dịch
Không thể nghỉ việc để ở nhà chăm con, nhưng chị Lê Ánh Minh (Khu đô thị Linh Đàm, Hoàng Mai) cũng không mấy lo lắng. Chị cho rằng, “mùa Covid thứ hai này” cả hai vợ chồng đều bớt bị động hơn, do cậu con trai học lớp 3 và cô con gái 5 tuổi đã có thể tự trông nhau.
“Nghe tin bọn trẻ được nghỉ học, cả nhà lại ngay lập tức “bật công tắc” trở về thói quen cũ như đợt dịch Covid-19 thời gian trước. Bố mẹ vẫn đi làm, còn anh trai sẽ ở nhà trông em. Buổi sáng, mẹ sẽ chuẩn bị sẵn thức ăn để hai anh em có thể tự lấy ra, cho vào lò vi sóng hâm lại”.
Để đảm bảo an toàn, chị Minh thường xuyên dặn dò các con những lưu ý cần thiết khi sử dụng thiết bị điện. Bên cạnh đó, vợ chồng chị đã lắp thêm camera để quan sát các con từ xa và gọi điện nhắc nhở khi cần thiết.
“Tôi cho rằng phụ huynh không nên quá lo lắng trong tình huống này. Với trẻ lớn, cha mẹ có thể giao nhiệm vụ cho các con, ví dụ để con tự học trực tuyến ở nhà hoặc chơi với em, đồng thời có thêm một số hình thức động viên, khen thưởng kịp thời, khiến trẻ cảm thấy mình có trách nhiệm hơn”, chị Minh nói.
Phụ huynh chơi với con trong ngày nghỉ dịch
Nhà tại phường Xuân Phương (Nam Từ Liêm, Hà Nội) - nơi có học sinh dương tính với Covid-19, chị Mai Lan đã lên phương án gửi con về quê cho ông bà chăm.
“Con được nghỉ học giai đoạn này là điều tốt, nhưng bố mẹ vẫn phải đi làm, không có ai chăm. Tôi định đưa con về quê với ông bà nội, đồng thời mua thêm một chiếc máy tính xách tay để con có thể học online”.
Việc để trẻ nghỉ học, phòng dịch bệnh cũng được anh Mai Anh Tú (Long Biên, Hà Nội) ủng hộ, nhưng điều này lại khiến cả hai vợ chồng anh rơi vào tình thế “quá cập rập”.
“Tôi đang cân nhắc để con ở lại Hà Nội, đồng thời theo dõi thêm tình hình dịch bệnh, nếu được kiểm soát sẽ đưa con về quê khi bố mẹ được nghỉ làm.
Phương án thứ hai là nhờ người nhà đi xe riêng từ Vinh ra để đón hai cháu về trước, do sử dụng phương tiện công cộng trong giai đoạn này cũng tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Nhưng nếu dịch bệnh diễn biến phức tạp, rất có thể bố mẹ sẽ phải ăn Tết một nơi, con lại ở một nơi”.
Theo anh Tú, trong nhóm cư dân tầng chung cư nơi anh sinh sống, có phụ huynh đang đưa ra gợi ý nên thuê một người giúp việc của tầng để chăm sóc cho toàn bộ trẻ vào tuần sát Tết để bố mẹ yên tâm đi làm.
Thúy Nga
- Bắt đầu kỳ nghỉ dài ngày bất đắc dĩ, chị Nguyệt quyết định dành ra 30 phút để nói chuyện nghiêm túc với các con. Cả nhà cùng lên một bản kế hoạch chi tiết với mục tiêu, những ngày ở nhà sẽ không chán nản và mất tinh thần.
" alt=""/>Học sinh nghỉ học phòng chống CovidNhận định đây là ca bệnh rất nặng, tổn thương phức tạp, tiên lượng tử vong cao, tiến sĩ, bác sĩ Nguyễn Thị Thanh Mai – Trưởng khoa, quyết định áp dụng kỹ thuật hạ thân nhiệt chỉ huy theo đích, đưa thân nhiệt của người bệnh về 36,4 độ theo sự điều chỉnh liên tục của máy.
Hạ thân nhiệt chỉ huy còn gọi là ngủ đông, là kỹ thuật giúp kiểm soát thân nhiệt người bệnh theo đích bằng cách sử dụng các miếng dán làm lạnh kết nối với hệ thống máy điều chỉnh nhiệt độ liên tục, giúp kiểm soát thân nhiệt người bệnh tốt, không xâm lấn, ít tai biến. Thân nhiệt bệnh nhân ở mức 33-36 độ C trong vòng 24-48 giờ sau ngưng hô hấp. Mức nhiệt độ sinh lý bình thường là 37 độ C.
Sau điều trị tích cực, người bệnh tỉnh, được rút ống nội khí quản, hết sốt, giao tiếp tốt, hoạt động nhẹ nhàng và được xuất viện.